MONG TỪNG NGÀY CHO ĐẾN GIÁNG SINH

MONG TỪNG NGÀY CHO ĐẾN GIÁNG SINH

Một mùa Giáng sinh nữa lại về, Sài Gòn mấy hôm nay trời trở lạnh, những cung đường thay sắc áo rực rỡ dưới muôn ngàn ánh đèn lung linh huyền ảo. Đâu đó lúc chiều tà tiếng chuông nhà thờ trong xóm Đạo ngân vang điểm từng hồi chậm rãi, rung rung trong làn sương mỏng gợi ta nhớ bao kỉ niệm của những mùa Giáng sinh trong ký ức son trẻ.

Đó là những mâm cơm gia đình sum vầy bên nhau, chuyện trò rôm rả; là những chiếc áo Noel đỏ rực ai đó hóa thân thành ông già Tuyết của xứ sở băng giá, yên ả mỉm cười mang theo túi quà khệ nệ bước vào trong từng giấc mơ của bọn trẻ. 

Cô nhớ như in nhà cô cách nhà anh một hàng rào bông dâm bụt, mỗi mùa Giáng sinh đến cả hai thường lén ra phía sau nhà thờ để được nhìn ngắm thứ ánh sáng diệu kỳ lấp lánh như những vì sao trong các hang động nhỏ hẹp, kể nhau nghe những câu chuyện về Chúa giáng trần, rồi ngẩn ngơ giữa tiếng đồng ca réo rắt ngân vang. Nhìn những phần quà được đặt ngăn nắp trên kệ, cô ước gì cũng được ông già Noel tặng cho một cái.

Cả anh và cô cứ thế chập chững bước vào đời bằng thứ hạnh phúc đơn sơ, bình dị ấy; cùng nhau đợi chờ Giáng sinh đến để được xin mẹ đi ngắm đèn, nghe chuông giáo đường vang vọng. Trong lúc nó ngây ngất ngắm nhìn người qua kẻ lại, anh đặt vào tay nó một tấm thiệp có cây thông tô màu xanh đỏ, anh chúc nó có một mùa Giáng sinh trọn vẹn an lành.

Vậy mà không lâu sau, anh bỏ cô đi biền biệt, nghe nói anh đi định cư bên Mỹ nên những mùa Giáng sinh sau cô cũng chẳng còn ai để mong đợi, để đi ngắm sao trời và nghe gió lùa vào mái tóc. Từ đó đến nay, cô đã bỏ Giáng sinh vào một góc trái tim, chẳng màn dòm ngó tới. Có khi cô lại còn tuyên chiến với Giáng sinh, với chủ nghĩa tiêu dùng và những khía cạnh thực dụng của ngày lễ mà nhiều người mong đợi.

Đến một ngày cô cũng đi xa, xa đến nỗi chẳng còn nhận ra quê hương mình nằm ở đâu trên tấm bản đồ chi chít những đường ranh biên giới. Giáng sinh với cô là một mình đi về, là một mình nằm nhà chẳng còn nghe phố xá thở than, là những thanh âm đứt quãng chỉ còn hằn trong dĩ vãng có lúc hiện ra mênh mang cả một góc trời. Cô cũng chẳng màng bận tâm, cứ thế ngủ vùi cho nỗi cô đơn chẳng có dịp trở mình lên tiếng.

Cô nhận ra Giáng sinh khiến những đứa con xa quê như cô chạnh lòng. Một mình đứng giữa phố xá rực rỡ ánh đèn, không khí nhộn nhịp nhưng sao chẳng ai để ủi an, chẳng ai mong đợi đến chạm khẽ khàng vào từng nỗi nhớ không tên. Giữa muôn trùng gió bễ, cô chợt thèm một bàn tay đan vào nhau để đêm đông không còn lạnh giá.

Rồi bỗng dưng anh đến, anh mang cho cô những món quà tự tay anh làm; giản dị, nhưng vô cùng ý nghĩa. Anh bắt đầu kể câu chuyện Giáng sinh cho cô nghe bằng những cung bậc dịu dàng rất khác. Cô chợt nhận ra, mình chẳng cần phải ghét Giáng sinh, bởi một khi chịu mở lòng ra đón nhận tình yêu từ gia đình, bạn bè, những người thương yêu thì đó tình yêu cũng từ đó bắt đầu. Đó cũng chính là ý nghĩa của “Mùa yêu” – mùa của những hy vọng.

Sài Gòn lập đông, cô lại quay về nơi chôn nhau cắt rốn, với anh với gia đình nhỏ của mình. Năm nay cô lại được dịp chứng kiến người người qua lại, những cảm giác ấm áp, rạo rực, vui buồn lẫn lộn được đan xen nhau trên những con đường của thành phố. Cô hì hục mang cây thông ra trước nhà, không quên viết điều ước treo trên cây với mong muốn những điều kỳ diệu sẽ đến với gia đình trong năm mới. 

Ngoài kia, chắc nhiều người giống cô, thích tin vào những điều kỳ diệu. Bởi chẳng có điều kỳ diệu nào phức tạp, đôi khi chỉ là một vòng tay ấm áp từ những người thân yêu, là khi bạn buồn bỗng có ai đó xuất hiện, động viên bạn có thêm niềm tin, trao cho bạn những điều ngọt ngào chưa từng có. Điều kỳ diệu sẽ đến khi ta có tình yêu thương, sự bao dung, vị tha với những người bên cạnh.

Thêm một lần yêu lại Giáng sinh cũng có nghĩa là thêm một lần cô tự cởi trói cho trái tim cô đơn của mình. Trong cô vẫn còn hình ảnh những ngày trốn học đến ngắm người ta trang trí giáo đường. Cảm giác bồi hồi khi chợt nghe lại những bài thánh ca bất hủ. Những kí ức về một mùa yêu thương luôn là những khoảnh khắc ngọt ngào nhất, mà cô ít nhiều đã từng một lần chạm tay vào trong miền nhớ.

Sẽ chẳng ai trong chúng ta xứng đáng để buồn trong đêm Giáng sinh cả. Mỗi chúng ta hãy tự tặng cho mình một Giáng Sinh nho nhỏ an lành, dành lấy một đêm lễ cuối năm để nuông chiều bản thân mình nhiều nhất có thể. Giống như câu chúc mà người ta vẫn thường hay chúc với nhau: “Have yourself a little Merry Christmas”.

Giáng sinh năm nay, cầu mong sẽ là một mùa Giáng sinh an lành, cho cô và cho tất cả mọi người, mọi nhà trên thế gian này…

MIA NGUYỄN

Một mùa Giáng sinh nữa lại về, Sài Gòn mấy hôm nay trời trở lạnh, những cung đường thay sắc áo rực rỡ dưới muôn ngàn ánh đèn lung linh huyền ảo. Đâu đó lúc chiều tà tiếng chuông nhà thờ trong xóm Đạo ngân vang điểm từng hồi chậm rãi, rung rung trong làn sương mỏng gợi ta nhớ bao kỉ niệm của những mùa Giáng sinh trong ký ức son trẻ.

Đó là những mâm cơm gia đình sum vầy bên nhau, chuyện trò rôm rả; là những chiếc áo Noel đỏ rực ai đó hóa thân thành ông già Tuyết của xứ sở băng giá, yên ả mỉm cười mang theo túi quà khệ nệ bước vào trong từng giấc mơ của bọn trẻ. 

Cô nhớ như in nhà cô cách nhà anh một hàng rào bông dâm bụt, mỗi mùa Giáng sinh đến cả hai thường lén ra phía sau nhà thờ để được nhìn ngắm thứ ánh sáng diệu kỳ lấp lánh như những vì sao trong các hang động nhỏ hẹp, kể nhau nghe những câu chuyện về Chúa giáng trần, rồi ngẩn ngơ giữa tiếng đồng ca réo rắt ngân vang. Nhìn những phần quà được đặt ngăn nắp trên kệ, cô ước gì cũng được ông già Noel tặng cho một cái.

Cả anh và cô cứ thế chập chững bước vào đời bằng thứ hạnh phúc đơn sơ, bình dị ấy; cùng nhau đợi chờ Giáng sinh đến để được xin mẹ đi ngắm đèn, nghe chuông giáo đường vang vọng. Trong lúc nó ngây ngất ngắm nhìn người qua kẻ lại, anh đặt vào tay nó một tấm thiệp có cây thông tô màu xanh đỏ, anh chúc nó có một mùa Giáng sinh trọn vẹn an lành.

Vậy mà không lâu sau, anh bỏ cô đi biền biệt, nghe nói anh đi định cư bên Mỹ nên những mùa Giáng sinh sau cô cũng chẳng còn ai để mong đợi, để đi ngắm sao trời và nghe gió lùa vào mái tóc. Từ đó đến nay, cô đã bỏ Giáng sinh vào một góc trái tim, chẳng màn dòm ngó tới. Có khi cô lại còn tuyên chiến với Giáng sinh, với chủ nghĩa tiêu dùng và những khía cạnh thực dụng của ngày lễ mà nhiều người mong đợi.

Đến một ngày cô cũng đi xa, xa đến nỗi chẳng còn nhận ra quê hương mình nằm ở đâu trên tấm bản đồ chi chít những đường ranh biên giới. Giáng sinh với cô là một mình đi về, là một mình nằm nhà chẳng còn nghe phố xá thở than, là những thanh âm đứt quãng chỉ còn hằn trong dĩ vãng có lúc hiện ra mênh mang cả một góc trời. Cô cũng chẳng màng bận tâm, cứ thế ngủ vùi cho nỗi cô đơn chẳng có dịp trở mình lên tiếng.

Cô nhận ra Giáng sinh khiến những đứa con xa quê như cô chạnh lòng. Một mình đứng giữa phố xá rực rỡ ánh đèn, không khí nhộn nhịp nhưng sao chẳng ai để ủi an, chẳng ai mong đợi đến chạm khẽ khàng vào từng nỗi nhớ không tên. Giữa muôn trùng gió bễ, cô chợt thèm một bàn tay đan vào nhau để đêm đông không còn lạnh giá.

Rồi bỗng dưng anh đến, anh mang cho cô những món quà tự tay anh làm; giản dị, nhưng vô cùng ý nghĩa. Anh bắt đầu kể câu chuyện Giáng sinh cho cô nghe bằng những cung bậc dịu dàng rất khác. Cô chợt nhận ra, mình chẳng cần phải ghét Giáng sinh, bởi một khi chịu mở lòng ra đón nhận tình yêu từ gia đình, bạn bè, những người thương yêu thì đó tình yêu cũng từ đó bắt đầu. Đó cũng chính là ý nghĩa của “Mùa yêu” – mùa của những hy vọng.

Sài Gòn lập đông, cô lại quay về nơi chôn nhau cắt rốn, với anh với gia đình nhỏ của mình. Năm nay cô lại được dịp chứng kiến người người qua lại, những cảm giác ấm áp, rạo rực, vui buồn lẫn lộn được đan xen nhau trên những con đường của thành phố. Cô hì hục mang cây thông ra trước nhà, không quên viết điều ước treo trên cây với mong muốn những điều kỳ diệu sẽ đến với gia đình trong năm mới. 

Ngoài kia, chắc nhiều người giống cô, thích tin vào những điều kỳ diệu. Bởi chẳng có điều kỳ diệu nào phức tạp, đôi khi chỉ là một vòng tay ấm áp từ những người thân yêu, là khi bạn buồn bỗng có ai đó xuất hiện, động viên bạn có thêm niềm tin, trao cho bạn những điều ngọt ngào chưa từng có. Điều kỳ diệu sẽ đến khi ta có tình yêu thương, sự bao dung, vị tha với những người bên cạnh.

Thêm một lần yêu lại Giáng sinh cũng có nghĩa là thêm một lần cô tự cởi trói cho trái tim cô đơn của mình. Trong cô vẫn còn hình ảnh những ngày trốn học đến ngắm người ta trang trí giáo đường. Cảm giác bồi hồi khi chợt nghe lại những bài thánh ca bất hủ. Những kí ức về một mùa yêu thương luôn là những khoảnh khắc ngọt ngào nhất, mà cô ít nhiều đã từng một lần chạm tay vào trong miền nhớ.

Sẽ chẳng ai trong chúng ta xứng đáng để buồn trong đêm Giáng sinh cả. Mỗi chúng ta hãy tự tặng cho mình một Giáng Sinh nho nhỏ an lành, dành lấy một đêm lễ cuối năm để nuông chiều bản thân mình nhiều nhất có thể. Giống như câu chúc mà người ta vẫn thường hay chúc với nhau: “Have yourself a little Merry Christmas”.

Giáng sinh năm nay, cầu mong sẽ là một mùa Giáng sinh an lành, cho cô và cho tất cả mọi người, mọi nhà trên thế gian này…

MIA NGUYỄN

KHÔNG NGỪNG PHÁT TRIỂN BẢN THÂN

Nếu bạn cần một câu thần chú để hiện thực hóa giấc mơ hạnh phúc, bài viết về việc phát triển bản thân này sẽ đem đến câu trả lời cho bạn. Không có niềm vui nào hơn là cảm nhận thấy bản thân mình tiến bộ mỗi ngày và nhận lại được những giá trị tích cực từ cuộc sống cho...

GIẢI TỎA CĂNG THẲNG

  Trạng thái căng thẳng trong cuộc sống chính là “kẻ thù không đội trời chung” đối với mọi người. Ngay khi cảm giác này xuất hiện, nhiều người sa lầy vào mục tiêu loại bỏ nó nhưng lại không nhận ra rằng chính điều này lại khiến tâm trạng của mình tồi tệ hơn. Thật...

NGƯỜI CŨ TÌM VỀ

Người xưa có câu “tình cũ không rủ cũng về”, để nói về những mối tình không trọn vẹn, thường làm con người ta dằn vặt, để một ngày ta muốn dang tay ôm lấy cái quá khứ, muốn bù đắp cho người cũ cũng vì ngày đó ta vội vàng đánh mất nhau. Nhưng có phải đó là ta đang yêu...

NHỮNG NGƯỜI ĐÀN ÔNG MỜ NHẠT

Một người chồng, người cha ít nói, ít bày tỏ cảm xúc, hoặc là vùi đầu vào công việc hoặc là sáng xỉn chiều say, hoặc là bùng nổ hoặc là lặng thinh, mất kết nối. Đó là hình ảnh chung về những người đàn ông, những người chú, người cậu nơi tôi sinh ra và lớn lên. Họ có...

BAO NHIÊU MỚI LÀ ĐỦ?

“Liệu tôi có đang làm tốt không? Tôi đang làm theo đúng hướng chứ? Tôi sẽ thành công mà nhỉ” Những câu hỏi luôn xuất hiện mỗi khi cô ấy muốn làm một điều gì, hay được giao nhiệm vụ nào đó. Dù có khả năng để làm nhưng trước khi bắt đầu thực hiện thì những câu nói này...

KHÔNG NGỪNG PHÁT TRIỂN BẢN THÂN

Nếu bạn cần một câu thần chú để hiện thực hóa giấc mơ hạnh phúc, bài viết về việc phát triển bản thân này sẽ đem đến câu trả lời cho bạn. Không có niềm vui nào hơn là cảm nhận thấy bản thân mình tiến bộ mỗi ngày và nhận lại được những giá trị tích cực từ cuộc sống cho...

GIẢI TỎA CĂNG THẲNG

  Trạng thái căng thẳng trong cuộc sống chính là “kẻ thù không đội trời chung” đối với mọi người. Ngay khi cảm giác này xuất hiện, nhiều người sa lầy vào mục tiêu loại bỏ nó nhưng lại không nhận ra rằng chính điều này lại khiến tâm trạng của mình tồi tệ hơn. Thật...

RANH GIỚI TRONG NHỮNG MỐI QUAN HỆ

  Thiết lập ranh giới trong các mối quan hệ là cách tuyệt vời để các mối quan hệ phát triển lành mạnh. Nhiều người cảm thấy việc này không cần thiết với niềm tin rằng nếu ai đó yêu thương họ, người đó nên biết kỳ vọng của họ là gì và ranh giới của họ là gì. Điều...

GIAO TIẾP TRONG TÌNH YÊU

  Anh ơi, em mệt mỏi quá! Sao thế? … Thôi, không có gì đâu! Ừ. Vậy em nghỉ ngơi cho khỏe. Khi nào em thấy ổn hơn thì mình nói chuyện sau nhé. Anh không hiểu em gì cả! Anh đúng là một kẻ vô tâm. Kịch bản quen thuộc ở nhiều cặp đôi này có lẽ bạn cũng dễ đoán được...

AI KHÔNG THÍCH TẾT?

  Khuôn khổ của một đứa trẻ ngoan  Gần đến Tết, tâm trạng của em cứ lên xuống thất thường. Em sắp được về nhà với vòng tay mẹ sau một năm xa nhà miệt mài học tập. Em nhớ mẹ, nhớ cha, nhớ cả đứa em gái “mít ướt, đụng đâu khóc đó”. Em nhớ những bữa ăn gia đình quây...

CHIẾN THẮNG TRONG CUỘC HẸN ĐẦU TIÊN

  Có thể bạn sẽ không tin, nhưng trong cuộc hẹn hò đầu tiên, một người đàn ông thường chỉ mất khoảng 60 giây để quyết định xem anh ta có muốn có cuộc hẹn thứ hai với bạn không. Thật vậy ư? Chắc chắn rồi! Những khoảnh khắc cực kỳ quan trọng như thế này luôn xảy ra...

KHOẢNG CÁCH NÀO CHO TÌNH YÊU

Tôi có hai anh bạn cứ gặp nhau là than phiền về cô vợ của mình và ao ước rằng vợ của mình giống vợ người kia.  Anh Lâm ngán ngẩm với cô vợ kiểm soát và lệ thuộc quá mức vào mình. Mỗi buổi sáng thức dậy, anh sẽ phải dành ra mười lăm phút để liệt kê chi tiết lịch trình...

TÌM NGƯỜI TỐT HƠN ANH

Tôi nhớ một buổi tối nọ, cô bạn tôi sau khi uống say mèm, đã gục mặt vào lòng tôi và rơi những giọt nước mắt vừa bất lực, vừa đau đớn vì mới chia tay bạn trai sau ba năm gắn bó. Cô ấy nức nở rằng: “Anh ấy bảo tao hãy tìm người tốt hơn. Nhưng anh đâu biết rằng tao sẽ...

NỢ EM HAI TIẾNG “HÔN NHÂN”

Tình yêu mù quáng hay cạm bẫy của tình yêu phần lớn là do chính người trong cuộc tạo ra vì chưa bao giờ bạn chấp nhận sự thật rằng anh không yêu bạn chân thành. Có trăm ngàn lý do để anh còn rong ruổi bên ngoài chẳng hạn như là do còn trẻ, bị hấp dẫn bởi những cái mới...

MỘT CUỘC HÔN NHÂN BỀN VỮNG

Nhiều người cho rằng “Hôn nhân là nấm mồ của tình yêu”, bởi có những cặp đôi dù yêu nhau vô cùng sâu đậm nhưng sau khi về chung một nhà không lâu thì lại quyết định chia lìa đôi ngả. Vốn dĩ, hôn nhân không phải đích đến của tình yêu, mà là khởi đầu cho một hành trình...